Sự thật ẩn giấu khiến cả cô giáo và gia đình đều hoang mang, lo lắng.
Rất nhiều trẻ em đam mê vẽ vời và hội họa, nhưng khả năng mỹ thuật của chúng chưa hoàn thiện, dẫn đến những bức tranh có đường nét nguệch ngoạc, hài hước hoặc khó hiểu.
Nhiều phụ huynh và thầy cô thường nghĩ rằng những hình ảnh này chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng trẻ con, hoàn toàn vô nghĩa. Tuy nhiên, theo tâm lý học, những gì trẻ thể hiện qua tranh lại phản ánh nhiều điều về suy nghĩ, quan điểm, mối quan hệ hoặc thậm chí là những vấn đề mà trẻ đang gặp phải.
Đó là lý do khiến một cô giáo ở Trung Quốc cảm thấy lo lắng khi nhìn thấy bức tranh mà một học sinh 7 tuổi vẽ về mẹ. Cô giáo đã giao bài tập cho học sinh với chủ đề "người bạn thân nhất của em". Khi nhận được các tác phẩm, một bức vẽ khiến cô giật mình: bên cạnh cô bé là một hình thù kỳ dị màu đen với đôi mắt to, không tròng, hai "đứa trẻ" nắm tay nhau thân thiết. Cô giáo lập tức gọi điện cho phụ huynh để trao đổi.
Khi nói chuyện, cả cô giáo và phụ huynh mới biết rằng "người bạn" mà bé vẽ là một người ngoài hành tinh. Ban đầu, điều này có vẻ bình thường, vì ở nhà, cô bé thường xem hoạt hình có người ngoài hành tinh. Nhưng sự thật ẩn sau bức tranh mới khiến họ lo lắng.
Hóa ra, tại trường, cô bé bị bạn bè xa lánh và không có ai chơi cùng vì sự ganh tỵ với thành tích học tập của cô. Không có bạn bè, khi được yêu cầu vẽ về người bạn thân, cô chỉ có thể tưởng tượng ra một nhân vật hư cấu. Điều đáng nói là cả cô giáo và cha mẹ bé đều không hề hay biết điều này.
Thay vì chỉ cảm thấy xót xa khi con bị cô lập ở trường, đây là 5 điều bố mẹ nên làm để hỗ trợ con.
“Các bạn ghét con.”
“Con chẳng có bạn nào chơi cùng.”
Đây chắc chắn là những câu nói mà không bậc phụ huynh nào muốn nghe từ con mình. Theo bản năng, nhiều phụ huynh sẽ cảm thấy đau lòng, an ủi và lập tức khẳng định rằng việc không có bạn chơi không có nghĩa là con có vấn đề. Một số người khác lại tìm kiếm bạn mới cho con ngay. Tuy nhiên, những cách này thường không giải quyết tận gốc vấn đề.
Dưới đây là những điều cha mẹ nên làm để dạy con cách đối phó với tình trạng cô lập.
Lắng nghe con nói
Mỗi đứa trẻ đều có thể trải qua một ngày tồi tệ vì những điều nhỏ nhặt mà chúng không thích, như một cuộc tranh cãi nhỏ hay một món đồ chơi mà chúng không có. Những điều này có thể khiến con bực tức và xả giận bằng những lời nói tiêu cực khi về nhà.
Để xác định tình trạng của con, không gì hiệu quả hơn việc lắng nghe. Qua hành động này, cha mẹ có thể hiểu rõ con mình đang gặp phải vấn đề gì—là chỉ bực tức hay thực sự bị bắt nạt và cô lập ở trường.
Công nhận cảm xúc của con
Khi nghe con chia sẻ, hãy đồng cảm và công nhận những cảm xúc mà con đang trải qua. Hãy cho con biết rằng cha mẹ hiểu những điều con đang cảm nhận và luôn sẵn sàng lắng nghe.
Việc được công nhận cảm xúc sẽ giúp trẻ có thêm trải nghiệm và hình thành khả năng quản lý cảm xúc từ sớm.
Đặt câu hỏi mở
Trong quá trình lắng nghe, đừng quên đưa ra những câu hỏi mở để con dễ dàng bày tỏ những điều khó nói. Ví dụ: “Tại sao con lại nghĩ vậy?”
Cha mẹ cần sử dụng nhiều câu hỏi mở tùy thuộc vào từng tình huống để dẫn dắt con đến với cảm xúc của mình, giúp con hiểu rõ vấn đề và tự tìm ra cách giải quyết phù hợp.
Để con tự quyết định
Khi cuộc trò chuyện trở nên cởi mở, cha mẹ và con có thể cùng thảo luận về nguyên nhân và cách giải quyết vấn đề. Dù vấn đề nhỏ hay lớn, cha mẹ vẫn nên để con là người quyết định cách xử lý.
Điều này không chỉ trao quyền cho con mà còn giúp con tự tin và rèn luyện kỹ năng giải quyết vấn đề, để khi gặp tình huống tương tự, con sẽ biết cách ứng phó.
Đánh giá kỹ năng xã hội của con
Sau khi cùng con vượt qua những khủng hoảng về sự cô lập, cha mẹ sẽ có cái nhìn rõ hơn về kỹ năng xã hội của con. Nếu con nhút nhát, ngại giao tiếp, hay quá quyết đoán, điều này có thể khiến con ít bạn bè.
Cha mẹ cần hiểu kỹ năng xã hội của con và hỗ trợ để con có thể cải thiện bản thân, từ đó trở nên tự tin và thoải mái hơn trong cuộc sống.