Người đàn ông Trung Quốc sau khi rời làng lên thành phố làm ăn đã không còn quan tâm đến việc giữ mối quan hệ với người dân làng, dẫn đến tình cảnh không ngờ trong đám cưới con trai.
Bài viết của tác giả Lưu Cường trên nền tảng Toutiao (Trung Quốc)
Trong một câu chuyện đầy cảm xúc từ vùng quê xa xôi, chúng ta được chứng kiến một bài học đáng suy ngẫm về lòng nhân ái và cách đối nhân xử thế. Bài viết này sẽ kể về chuyện của chú Lưu, một người đã thành công trong cuộc sống nhưng lại bị mất đi sự kết nối với nguồn gốc và những người xung quanh mình.

Cách đây 30 năm, chú Lưu đã rời quê nhà để tìm kiếm cơ hội thành công ở thành phố. Nhưng nhớ đến ngày khó khăn của mình, chú không thể quên sự hỗ trợ và lòng nhân ái từ những người hàng xóm, những người đã góp một chút đồng lẻ để chú có thể lên đường. Nhưng với sự thành công và giàu có, chú Lưu đã dần xa cách với người trong làng quê và ít khi quay lại thăm quê hương.
Thậm chí, trong một lần chú Lưu về quê dịp nghỉ hè cùng gia đình, sự xa cách đã trở thành hiện thực cay đắng khi đám trẻ xung quanh chỉ tò mò và bị chú mắng khi chúng tiếp cận xe hơi đắt tiền của chú. Chú Lưu còn dặn các con tránh xa trẻ em trong làng, không để chúng làm phiền và ảnh hưởng đến việc học tập. Từ đó, sự chào hỏi và giao lưu của chú với người trong làng giảm đi đáng kể.
Ngày lễ Tết cũng trở thành những khoảng thời gian ngắn ngủi khi chú Lưu chỉ ở lại quê hương một ngày rồi lại quay về thành phố. Chú không sang chúc Tết cùng người hàng xóm và những người đã từng giúp đỡ mình. Những lời nhắc nhở từ bố chú cũng không thể thay đổi quyết định của chú . Chú cho rằng những điều này chỉ là những chuyện cũ và không có ý nghĩa đáng kể. Nhưng chúng lại ảnh hưởng đến lòng tin và tình cảm của người làng dành cho chú Lưu.

Đến ngày đám cưới của con trai chú Lưu, chú đã chứng kiến sự đau lòng và đìu hiu khi không có người làng nào đến dự. Dù đã chuẩn bị một tiệc cưới hoành tráng với 100 bàn tiệc và trang trí đắt tiền, nhưng chỉ có một số ít người thân trong gia đình và bạn bè của chú rể đến dự. Điều này khiến chú Lưu tỏ ra bực bội và trách móc hàng xóm và láng giềng.
Tuy nhiên, bố của tác giả, một người có truyền thống và hiểu biết sâu sắc về lòng nhân ái và đối nhân xử thế, đã đưa ra một lời khuyên thấm thía. Ông nhắc nhở chú Lưurằng thành công không chỉ được đo bằng tài sản vật chất mà còn bằng những mối quan hệ và lòng nhân ái mà ta xây dựng được trong cuộc sống. Ông nhấn mạnh rằng chú Lưu đã quên đi nguồn gốc và những người đã hỗ trợ chú, và đó là lý do tại sao chú cảm thấy cô đơn và xa cách.
Nghe lời khuyên của bố, chú Lưu nhận ra sự thiếu sót của mình và quyết định sửa đổi hành vi. Chú quyết định tổ chức một buổi tiệc nhỏ tại quê nhà, mời tất cả người hàng xóm và những người đã từng giúp đỡ mình. Chú Lưu muốn chia sẻ niềm vui và thành công của mình với những người thân thiết.
Buổi tiệc diễn ra trong không khí ấm cúng và tràn đầy niềm vui. Chú Lưu cảm nhận được sự hạnh phúc từ việc được chia sẻ và tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ cùng những người đã luôn ở bên chú. Những người hàng xóm và người dân trong làng cũng rất vui mừng và biết ơn vì chú Lưu đã nhớ đến họ và chia sẻ thành công của mình.
Từ câu chuyện của chú Lưu, chúng ta học được rằng lòng nhân ái và đối nhân xử thế là những giá trị quan trọng trong cuộc sống. Khi ta thành công và thăng tiến trong sự nghiệp, không nên quên đi nguồn gốc và những người đã từng giúp đỡ ta. Chúng ta nên luôn có lòng biết ơn và chia sẻ niềm vui và thành công của mình với những người xung quanh. Bằng cách này, ta sẽ xây dựng được những mối quan hệ tốt đẹp và tạo ra một xã hội đầy lòng nhân ái và sự đồng lòng.
Chúng ta hãy học từ chú Lưu và trân trọng những mối quan hệ và sự giúp đỡ từ người khác, và luôn đối nhân xử thế với lòng biết ơn và lòng nhân ái.