Cậu bé Hòa Bình nhớ như in ký ức tiền kiếp, dấy lên nghi vấn đầu thai chuyển kiếp khiến nhiều người không thể lý giải được.
Tại huyện Lạc Sơn tỉnh Hòa Bình mấy năm nay đang lưu truyền một câu chuyện khá ly kỳ về một cậu bé cứ nằng nặc nhận mình là đứa trẻ đã qua đời cách đây hơn 10 năm và đòi về ở với bố mẹ cũ.
Theo đó, anh Tân và chị Thuận đều là cán bộ, năm 1992 chị Thuận sinh cháu trai đặt tên là Tiến. Tai họa ập đến trong một lần ra sông chơi Tiến chẳng may đuối nước ra đi mãi mãi. Đến năm 2002, gần thị trấn gia đình chị Bùi Thị Dự và anh Bùi Văn Hoan đã sinh một cháu bé trai xinh xắn đặt tên là Bùi Lạc Bình. Mọi sự bình thường cho đến năm Bình 3 tuổi em cứ nằng nặc nhận mình là Tiến thậm chí cậu bé còn bắt mẹ đưa ra thị trấn và chỉ đúng nhà số 25 nhà của anh Tân và chị Thuận dù 2 nhà không hề quen biết.
Theo lời chị Dự kể lại, lúc bập bẹ biết nói Bình có biểu hiện khác thường, cứ tự nhận mình là người xuôi, ngày trước bị chết đuối, nơi đang ở không phải nhà mình và đòi về nhà lấy quần áo... Lúc Bình được mẹ Dự cho theo ra chợ ngoài thị trấn Vụ Bản. Ra đến chợ, Bình nằng nặc kéo tay mẹ và nói: "Mẹ đi với con, con dắt mẹ về nhà con". Bà Dự bực tức nhưng vẫn đi theo cậu con trai và được Bình dẫn đến ngôi nhà số 25, đường Hữu Nghị - chính là nhà ông bà Tân - Thuận bây giờ.
Nghe chuyện lạ mà lại có nhiều chi tiết trùng hợp với cậu con trai đã mất, anh Tân vì muốn thử nên cố ý dắt cậu qua rất nhiều đường trong thị trấn nhưng không đi theo đường chính ngạc nhiên là Bình vẫn chỉ đường được rành rọt. Vào trong nhà, Bình vào mở một chiếc tủ gỗ và lấy ra các món đồ chơi (đồ của Tiến trước đây) và khẳng định đó là đồ đạc của mình. Nghe Bình nói anh Tân giật mình vì đây là hai món đồ chơi anh đã mua cho cháu Tiến trước đây.
Sau bữa cơm Bình không chịu về nhà mà leo lên giường của cháu Tiến nằm ngày trước. Cháu nằm sấp xuống ngủ, dáng Bình nằm y như Tiến năm xưa. Bé Bình liên tục được người lớn thử xem có thật sự là Tiến hay không, lạ thay một đứa trẻ 3 tuổi không thể nào bịa ra những chuyện mà nó không biết như thế được. Rất nhiều những chuyện Bình kể vanh vách về anh Tân - chị Thuận sau đó khiến đôi bên gia đình và nhiều nhà nghiên cứu phải bất ngờ.
Khi được hỏi, làm thế nào mà về được nhà ba Hoan - mẹ Dự thì Bình bảo vì “người ta” bỏ cháu trên đồi cao (mộ Nguyễn Phú Quyết Tiến nằm trên một quả đồi) nên “cháu chẳng có gì ăn”. Cháu đói quá phải tự tìm đường về nhà. Nhưng về đến ngã ba nhà ông Lai thì có một “bóng lớn” (cách gọi của người địa phương thường dùng để chỉ những oan hồn vô chủ) ở đấy chặn đường nên cháu không về được. Cháu sợ quá chạy vấp xuống một cái mương gần sân rộng thì vừa hay ba đi qua nên theo ba (anh Hoan) về.
Bình liên tục đòi về nhà anh Tân chị Thuận đến mức ốm nặng bố, mẹ đẻ phải đồng ý cho Bình ở lại nhà của hai người. Sau mọi chuyện, hai bên gia đình thống nhất cho Bình về nhà anh Tân chị Thuận ở để tiện bề chăm sóc và học hành. Cậu bé sau đó được đổi tên thành Nguyễn Phú Quyết Tiến và trở thành con chung của hai gia đình. Anh Tân không muốn sự việc trở nên phức tạp và được thêu dệt thêm. Tuy nhiên câu chuyện của cậu bé Bình - Tiến này khắp vùng ai cũng biết.
Đã có nhiều trường hợp "đầu thai" tương tự như trường hợp cậu bé Bình - Tiến xảy ra trên thế giới làm đau đầu các nhà nghiên cứu. Hiện có tới 2500 hồ sơ nhân chứng lưu trữ ở Đại học Virginia được ghi chép cẩn thận về các trường hợp đầu thai này. Đầu tiên các nhà khoa học nghĩ rằng chuyện những người trong cuộc có thể đã nói dối và tưởng tượng ra những câu chuyện kỳ lạ. Nhưng giả thiết này đã bị bác bỏ bởi lẽ họ chẳng có động cơ gì để làm như vậy cả. Hơn nữa có rất ít mối liên hệ giữa người thân của những người đã mất và những người mới được đầu thai. Dù đưa ra rất nhiều bằng chứng chứng minh về hiện tượng này nhưng lời giải thực sự với những trường hợp này vẫn là câu hỏi còn bỏ ngỏ.