Bài văn kể về nghề nghiệp bố mẹ của học sinh lớp 3 với những chi tiết sinh động, nhưng lại khiến người lớn đọc xong phải "hết hồn hết vía". Kết quả là cô giáo chấm điểm 1 và yêu cầu mời phụ huynh
Cụ thể, khi được cô giáo giao chủ đề "viết đoạn văn miêu tả công việc của bố mẹ em," nhóc tỳ đã ngay lập tức liên tưởng đến công việc hàng ngày của bố mẹ mình và quyết định chọn mẹ làm nhân vật chính cho tác phẩm. Với sự thẳng thắn và chân thực từ những gì cậu bé quan sát được khi ở nhà với bố mẹ mỗi ngày, bài văn miêu tả công việc của mẹ đã ra đời với nội dung như sau:
“Công việc của mẹ em là mẹ em làm nội trợ. Hằng ngày, đồng hồ kim ngắn chỉ vào số 6, kim dài chỉ vào số 3 là cả nhà phải giữ im lặng cho mẹ em làm việc. Có lần em và em trai em đùa nghịch rõ to, đã bị mẹ tát cho mỗi đứa một cái và bảo: "Bọn con có im ngay đi không, nhầm hết cả của mẹ bây giờ?".
Trong lúc làm việc mẹ em rất tập trung, thỉnh thoảng lại nói một nhân bảy mươi bạch thủ dàn tổng chia hết cho ba. Mẹ bảo, phải học Toán thật giỏi mới làm được.
Hôm em xem trên vô tuyến có chú chim bồ câu đưa thư, em liền nhớ đến mẹ cứ hay quát bố: Chuyển giấy cho nhà Dung Phượng chưa, có mỗi việc đấy quên suốt thế, nó nổ cho một cái thì bán nhà ra đê mà ở. Em sợ bố hay quên lại phải bán nhà ra đê ở nên đã nảy ra suy nghĩ bảo với mẹ em: "Mẹ ơi mẹ nuôi chim bồ câu đi mẹ buộc giấy vào chân chim bồ câu để nó chuyển đến nhà bác Phượng đi, nó nổ một cái thì phải bán nhà, con sợ ra đê ở lắm!
Mẹ định giơ tay tát, em đã phải chạy kịp. Mẹ bảo ai có hỏi thì phải bảo mẹ tao làm nội trợ, còn công việc của bố em là đi đánh bài và nấu cơm cho cả nhà”.
Sau khi đọc bài làm của học sinh, giáo viên dạy Văn đã chấm cho cậu bé 1 điểm, kèm theo lời mời phụ huynh lên gặp vào ngày hôm sau, khiến ai chứng kiến cũng không khỏi dở khóc dở cười.
Mỗi chi tiết mà cậu bé nêu ra đều có dẫn chứng sinh động, không bỏ sót bất kỳ sự kiện nào trong cuộc sống hàng ngày của bố mẹ. Điều này chứng tỏ rằng cậu đã quan sát rất kỹ lưỡng. Với độ tuổi tiểu học, cậu không ngần ngại tường thuật lại mọi chuyện xảy ra trong gia đình.
Không chỉ giáo viên, mà chắc hẳn bố mẹ cậu bé cũng sẽ "giật mình" khi đọc tác phẩm của con trai, có lẽ họ chưa bao giờ nghĩ rằng trong nhà lại có "camera" như vậy.
Tuy nhiên, nhiều người cảm thấy khó hiểu khi cô giáo chấm bài văn chỉ 1 điểm, vì rõ ràng cậu bé không bịa đặt hay nói dối mà tả rất đúng sự việc. Dù công việc của bố mẹ có phần “nhạy cảm”, nhưng vấn đề này xuất phát từ chính họ chứ không phải từ cậu. Lỗi duy nhất mà giáo viên có thể trừ điểm là do cậu bé mắc nhiều lỗi chính tả.